Ai cũng vậy khi sinh ra làm người đều có một thời gian được ấn định bởi ông trời. Ai cũng có bát tự (can chi của giờ, của ngày, tháng, năm) riêng.
Có những người sinh cùng giờ, cùng ngày, cùng tháng cùng năm nhưng số phận chưa chắc đã giống nhau, do nhiều nguyên nhân, các yếu tố ảnh hưởng bởi môi trường tác động, do sự nỗ lực hoc tập, rèn luyện, do sự giác ngộ tu tập để trả nợ những ân oán do tiền kiếp gây ra…mỗi một kiếp người đều phải trải qua như vậy, không vì bất cứ một lý do nào có thể thay đổi được điều này. Luật nhân quả đã định sẵn cho mỗi con người và chỉ có trời và bản thân người đó nỗ lực rèn luyện, thay đổi mới có thể làm trời xanh ngó mắt xuống nhìn mà thôi.
Khi sản xuất một cái đĩa đựng hoa quả bằng kim loại người ta phải tính toán để ra một sản phẩm có hình dáng kích thước vẻ đẹp phù hợp để bầy hoa quả. Muốn biến cái đĩa đó thành một cái bát thì họ phải phá hủy nó đi bằng cách cho vào lo nung cho nóng chảy ra rồi lại đổ vào khuân đã định sẵn để tạo ra một sp có hình dáng kích thước phù hợp làm cái bát ăn cơm.
Vậy muốn di cung hoán số thì con người nhất định sẽ phải như cái đĩa đựng hoa quả kia. Họ nhất định phải từ bỏ cuộc sống hiên nay, sau đó cũng lên kính nghiệp đài để định nghiệp và tiếp tục chuyển nghiệp luân hồi…
Nếu thực sự có thể di cung hoán số được thì luật nhận quả không có ý nghĩa gì nữa. Bản thân người thầy tu theo Đạo Mẫu, Đạo Phật tự cho mình làm được điều đó thì họ đã tự di cung hoán số cho chính bản thân họ, con cháu họ một cuộc sống khác chứ cũng chẳng để mình như vậy.
Vậy di cung hoán số có hay không?
Xin trả lời là lễ di cung hoán số là nghi lễ có thật nhưng rất hiếm trường hợp có thể di cung. Một vong linh được làm người có cơ hội tu tập, học hỏi phát triển trí tuệ phải trải qua rất nhiều thời gian, hàng trăm năm …vì thế được làm người, có cơ hội trả nghiệp quý vô cùng. Những trường hợp này khi từ giã kiếp người sẽ có sớ sách trả tào quan. Khi đó họ sẽ được sống tiếp kiếp người. Nhưng không có nghĩa là sau di cung đứa trẻ hay người đó sẽ có một cuộc sống sung sướng hạnh phúc, vòng quay của luật nhận quả vẫn diễn ra như nó đã định.
Lễ di cung làm trong những trường hợp nào:
- Di cung hoán số cho nhưng đứa trẻ sinh phạm giờ
- Di cung hoán số xin thêm dương thọ.
Những trường hợp xin thêm dương số là những người có phúc phần tổ tiên và của bản thân từ tiền kiếp rất lớn. Nếu sau khi được sống tiếp kiếp người họ biết làm các công việc phúc đức, giúp đỡ mọi người để tích phúc trả ơn việc được sống tiếp trên trần gian này thì sẽ càng tốt đẹp hơn.
Vậy việc di cung để làm ăn thuận lợi, để từ ngu dốt thành thong minh, từ khổ thành sướng là không thể xẩy ra. Không thể bằng một nghi lễ là có thể không cần làm, không cần rèn luyện mà có thể có được kiến thức hay của cải.
Người làm thầy thực sự được bề trên cấp sắc lệnh, giao cho quyền hạn hơn ai hết hiểu rõ quy luật này. Di cung hoán số không phải là một nghi lễ có thể làm bừa phứa, ai cũng làm lễ di cung, ai cũng hoán số thì còn gì là trật tự âm dương nữa.
Thân làm đồng thầy thừa lệnh bề trên hành sự không thể tự tung tự tác đổi cung đổi số cho người, vi phạm nhiêu lần xóa bỏ lệnh sắc lệnh “đồng thầy” bị trả “quả” ngay trong hiện kiếp. Bản điện của đồng thầy, nơi thờ Tiên Phật Thánh Thần sẽ hết linh vì các bóng các giá không còn phụng lệnh bề trên giáng ứng nữa, khi đó giả Tiên giả Thánh đương nhiên sẽ có cơ hội tìm đến để tá nhập điều khiển đồng thầy.
Người có căn đồng (thân dương trần số hệ thiên cung) là con cha con mẹ từ nhiều đời nhiều kiếp chắc chắn không thày bà nào có thể di cung được. Quyền cha phép mẹ, đường tu cho mỗi Thanh đồng đều đã được định sẵn, không phải chuyện đùa để các thày bà phán lăng nhăng, nói di là có thể di được. Cứ làm ăn khó khăn, vợ chồng trục trặc là phán di cung …thật là : Khi nhìn con cháu mình trả nghiệp do mình tạo ra thì hối hận cũng đã quá muộn rồi
Còn chúng ta những đồng nhân là con cha con mẹ tu thân tu tâm, nương tựa theo Phật Thánh tu tập theo con đường chính đạo, nên có cái nhìn sáng suốt. Của cải là do hai bàn tay mà ra, sự bình yên trong tâm hồn là do những việc tu tập thân tâm mà có. Không nên biết mình thành nạn nhân của các đồng thầy ham danh hám lợi trước mắt mà quyên đi cái đạo làm thầy. Quyên đi việc phụng thờ tiên thánh cứu độ bách gia của mình.
Thảo luận về chủ đề